LỊCH SỬ CỨU ĐỘ - BÀI 1
Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014
THIÊN CHÚA SÁNG TẠO
VŨ TRỤ
Lời
Chúa
Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất, đất còn trống rỗng, chưa
có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và Thần khí Thiên Chúa bay lượn trên
mặt nước. Thiên Chúa phán: “Phải có ánh sáng”. Liền có ánh sáng. Thiên Chúa
thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối. Thiên Chúa
gọi ánh sáng là “ngày”, bóng tối là “đêm”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng:
đó là ngày thứ nhất.
Thiên Chúa phán: “Phải có một cái vòm ở giữa khối nước, để phân rẽ nước với nước”. Thiên Chúa làm ra cái vòm đó và phân rẽ nước phía dưới vòm với nước phía trên. Liền có như vậy. Thiên Chúa gọi cái vòm đó là “trời”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ hai.
Thiên Chúa
phán: “Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra”. Liền có như
vậy. Thiên Chúa gọi chỗ cạn là “đất”, khối nước tụ lại là “biển”. Thiên Chúa
thấy thế là tốt đẹp. Thiên Chúa phán: “Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi, cỏ
mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tuỳ theo loại, trong có
hạt giống”. Liền có như vậy. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. Qua một buổi chiều
và một buổi sáng: đó là ngày thứ ba.
Thiên Chúa phán: “Phải có những vầng sáng trên vòm
trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ, ngày và năm.
Đó sẽ là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất”. Liền có như vậy.
Thiên Chúa làm ra ra hai vầng sáng lớn: vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày,
vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm; Người cũng làm ra các ngôi sao. Thiên Chúa
đặt các vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất, để điều khiển ngày và
đêm, và để phân rẽ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. Qua
một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày tư.
Thiên Chúa phán: “Nước phải sinh ra đầy dẫy những sinh vật
lúc nhúc, và loài chim phải bay lượn trên mặt đất, dưới vòm trời”.
Thiên Chúa
sáng tạo các thuỷ quái khổng lồ, cùng mọi sinh vật vẫy vùng lúc nhúc dưới nước
tuỳ theo loại, và mọi giống chim bay tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt
đẹp. Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng: “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho
đầy biển ; và chim phải sinh sản cho nhiều trên mặt đất”. Qua một buổi chiều và
một buổi sáng: đó là ngày thứ năm.
Thiên Chúa phán: “Đất phải sinh ra các sinh vật tuỳ
theo loại: gia súc, loài bò sát và dã thú tuỳ theo loại”. Liền có như vậy.
Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
Thiên Chúa phán: “Chúng ta hãy làm ra con người
theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển,
chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống bò dưới đất”.
Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình,
Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa. Thiên Chúa sáng tạo con
người có nam có nữ. Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ:
“Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất”. Thiên
Chúa phán: “Đây Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt
đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi.
Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta
ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực. Liền có như vậy”. Thiên
Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp! Qua một buổi chiều và một
buổi sáng: đó là ngày thứ sáu.
Thế là trời đất cùng với mọi thành phần đã hoàn
tất. Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong
mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa ban
phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hoá ngày đó. (St 1,1-2,4a).
1.
Thánh Kinh nói gì về việc Thiên Chúa sáng tạo ?
Sách Sáng thế 1,1 – 2,4a mô tả việc Thiên Chúa sáng tạo theo khuôn khổ
một tuần lễ: Người làm việc trong sáu ngày, và nghỉ ngơi ngày thứ bảy, ngày
sabath. Trong sáu ngày làm việc, Thiên Chúa sáng tạo mọi sự theo một chương
trình, một trình tự có liên quan với nhau, đó là: đặt nền và trang trí.[1]
Ngày
|
Đặt nền
|
Ngày
|
Trang trí
|
I
|
Sáng / tối
|
IV
|
Mặt trời, trăng, sao
|
II
|
Nước trên / nước dưới
|
V
|
Chim / cá
|
III
|
Biển / đất-cây cối
|
VI
|
Sinh vật /
con người
|
VII
|
Nghỉ ngơi
|
Chúng ta nhận thấy:
- Ngày thứ nhất, Thiên Chúa sáng tạo “ánh sáng và bóng tối”, nhưng mãi
đến ngày thứ tư mới có “mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao”, nghĩa là ngày thứ
tư trang trí cho ngày thứ nhất.
- Ngày thứ hai, Thiên Chúa làm ra “vòm bên trên và vòm bên dưới”, nhưng
ngày thứ năm mới có “chim và cá”, nghĩa là ngày thứ năm trang trí cho ngày thứ
hai.
- Ngày thứ ba, Thiên Chúa tách “đất liền với biển khơi”, nhưng ngày thứ
sáu mới có “các sinh vật và con người”, nghĩa là ngày thứ sáu trang trí cho
ngày thứ ba.
Công cuộc sáng tạo vũ trụ được sắp xếp trong sáu ngày để phù hợp với cách
sắp xếp việc làm của người Do Thái. Tác giả sách Sáng thế cố ý cho người Do
Thái hiểu rằng họ phải nghỉ ngơi ngày thứ bảy, ngày sabath, vì chính Thiên Chúa
cũng nghỉ ngơi ngày đó.[2]
2.
Con người đứng trước công trình sáng tạo
Xét theo khả năng tự nhiên của lý trí con người, chúng ta không thể biết
chắc chắn vũ trụ bao la và kỳ vĩ này khởi đầu như thế nào. Nhưng nhờ Thiên Chúa
mặc khải, chúng ta mới có thể hiểu biết một phần về công trình sáng tạo của Ngài.
Cách trình bày cũng như ngôn ngữ của bản văn mang
tính tôn giáo, tác giả nhằm công việc thần học hơn là khoa học. Sách Sáng thế
dùng ngôn ngữ của thời đại để diễn tả đức tin, chứ không trình bày một vấn đề
khoa học và lịch sử. Vì thế, tư tưởng chính yếu mà tác giả muốn trình bày được tóm lại như sau:
Về phía Thiên Chúa:
a. Chỉ có một
Thiên Chúa là Đấng sáng tạo nên vũ trụ này. Trời đất cùng muôn loài muôn vật
không tự nhiên tình cờ mà có, nhưng là do chính Thiên Chúa đã tạo dựng nên.
Theo sách Sáng thế: “Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Đất còn trống
rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm và thần khí Thiên Chúa bay
lượn trên mặt nước” (St 1,1-2).
b. Thiên Chúa
dùng lời quyền năng của mình mà sáng tạo muôn loài từ hư không. Ngài không dùng
một vật liệu nào có trước, nhưng chỉ phán một lời liền có mọi sự. Thiên
Chúa phán: “Phải có ánh sáng”. Liền có ánh sáng. Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng
tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa gọi ánh sáng là
“ngày”, bóng tối là “đêm”… (St 1,3-5).
Về phía con người:
a. Con người
là hình ảnh của Thiên Chúa. Thiên Chúa sáng tạo con người có nam, có nữ và Ngài
chúc phúc cho họ. “Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình. Thiên
Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa. Thiên Chúa sáng tạo con người
có nam có nữ. Thiên Chúa chúc lành cho họ, và Ngài phán với họ: Hãy sinh sôi
nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất” (St 1,27-28).
b. Con người
phải dành một ngày trong tuần để nghỉ ngơi và để tôn thờ Thiên Chúa. Khi
làm xong mọi công việc của Ngài, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa
ban phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày đó (St 2,4a).
PHẦN CÂU HỎI
1. Thánh Kinh nói gì về việc Thiên Chúa sáng tạo ?
Theo sách Sáng thế, Thiên Chúa sáng tạo theo khuôn
khổ một tuần lễ: Người làm việc trong sáu ngày, và nghỉ ngơi ngày sabath. Trong
sáu ngày làm việc, Thiên Chúa sáng tạo mọi sự theo một chương trình, một trình
tự có liên quan với nhau.
2. Tại sao con người phải nghỉ ngơi trong ngày
Sabat ?
Công cuộc sáng tạo vũ trụ được sắp xếp trong sáu
ngày để phù hợp với cách sắp xếp việc làm của người Do Thái. Tác giả sách Sáng
thế cố ý cho người Do Thái hiểu rằng họ phải nghỉ ngơi ngày sabath, vì chính
Thiên Chúa cũng nghỉ ngơi ngày đó.
3. Tại sao người Kitô hữu nghỉ ngày Chúa nhật ?
Người Kitô hữu thánh hóa ngày Chúa nhật và các ngày
lễ buộc khác bằng việc tham dự tiệc Thánh Thể và tránh mọi hoạt động làm ngăn
trở việc thờ phượng Thiên Chúa, hay làm xáo trộn niềm vui đặc thù trong ngày
của Chúa, cũng như việc nghỉ ngơi cần thiết cho tinh thần và thân xác.
4. Chúng ta
xác tín điều gì về công trình sáng tạo ?
a. Chỉ có một Thiên Chúa là Đấng sáng tạo nên vũ
trụ này. Trời đất cùng muôn loài muôn vật không tự nhiên tình cờ mà có, nhưng
là do chính Thiên Chúa đã tạo dựng nên.
b. Thiên Chúa lời quyền năng của mình mà sáng tạo
muôn loài từ hư không. Ngài không dùng một vật liệu nào có trước, nhưng chỉ
phán một lời liền có mọi sự.
5. Con người có trách nhiệm gì trong công trình
sáng tạo ?
a. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa. Thiên Chúa
sáng tạo con người có nam, có nữ và Ngài chúc phúc cho họ.
b. Con người phải dành một ngày trong tuần để nghỉ
ngơi và để tôn thờ Thiên Chúa.
Dom. Duy Khang, OP.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét