Thứ Năm sau Chúa nhật 6 Phục sinh
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
Tin mừng theo
thánh Gioan (Ga 16,16-20)
Khi ấy, Đức Giê-su nói
với các môn đệ rằng: "Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi
ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy."
Bấy giờ vài người
trong nhóm môn đệ của Đức Giê-su hỏi nhau: "Người muốn nói gì khi bảo
chúng ta: ' Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em
sẽ lại thấy Thầy ' và ' Thầy đến cùng Chúa Cha ' ?" Vậy các ông nói: "'
Ít lâu nữa ' nghĩa là gì ? Chúng ta không hiểu Người nói gì !" Đức Giê-su
biết là các ông muốn hỏi mình, nên bảo các ông: "Anh em bàn luận với nhau
về lời Thầy nói: ' Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa,
anh em sẽ lại thấy Thầy '. Thật, Thầy bảo thật anh em: anh em sẽ khóc lóc và
than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh
em sẽ trở thành niềm vui.
Suy niệm và cầu
nguyện [1]
Đau khổ tận cùng của thân phận con
người là cái chết. Khi nhập thể làm người, Con Thiên Chúa cũng không thoát khỏi
phần số của con người, đó là đau khổ và cái chết. Đức Giêsu đã ba lần chính
thức loan báo cho các môn đệ biết về cuộc khổ nạn mà Ngài phải trải qua: “Con
Người phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế
và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại” (Mt 16,21).
Thế nhưng, các môn đệ không hiểu và cũng không muốn chấp nhận số phận
nghiệt ngã như thế lại có thể xảy ra cho Thầy mình, một người có quyền phép
trên thiên nhiên, đau bệnh và cả cái chết.
Trong những giờ phút cuối cùng bên các môn đệ trước khi đi vào
cuộc thương khó, Đức Giêsu lại nói đến cái chết của Ngài, nhưng lần này Ngài
nói đến cuộc tử nạn như một cuộc ra đi: ra đi mà không vĩnh biệt. “Ít lâu nữa,
anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi một ít lâu nữa, anh em lại thấy Thầy”
(16,16). Anh em “không trông thấy Thầy” khi Thầy đi vào cuộc thương khó và cái
chết, được mai táng trong mồ; nhưng anh em “lại trông thấy Thầy” khi Thầy phục
sinh vinh hiển.
Loan báo về cái chết, Đức Giêsu
cũng báo trước sự Phục sinh vinh hiển của Ngài. Các môn đệ sẽ buồn sầu và đau
đớn vì cái chết của Thầy, nhưng rồi niềm vui của họ sẽ được tăng lên gấp bội
khi Ngài sống lại. Cái chết và sự phục sinh của Đức Giêsu gắn liền với đau khổ
và niềm vui của các môn đệ cũng như nhân loại. Vì qua cái chết và sự
sống lại của Đức Giêsu, con người cũng chết đi cho tội lỗi của mình và cũng
được sống lại với Ngài. Cái chết không phải là tận cùng của thân phận con
người, mà mở ra một cuộc sống mới. Cuộc sống viên mãn và hạnh phúc tròn đầy với
Đức Giêsu. Sau cái chết, con người không còn cuộc sống nào khác, mà được thông
phần với sự sống vĩnh hằng trong vinh quang Nước Trời.
Dom. Duy Khang, OP.
[1] Xc.
R.Veritas, Mỗi Ngày Một Tin Vui (phần mùa Phục sinh), tr. 387-388.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét