Ngày 31.05 Đức Maria đi thăm bà Elisabeth
Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
Tin mừng theo
thánh Luca (Lc 1,39-56)
Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội
vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. Bà vào nhà ông
Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a
chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu
lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người
con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi
đến với tôi thế này ? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con
trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực
hiện những gì Người đã nói với em."
Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:
"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần
trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng
Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí
tôn ! Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ
tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai
quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy
dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. Chúa
độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người
nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn
đời."
Suy niệm và cầu nguyện
Ngày
Truyền tin, sứ thần Gabriel loan báo cho Đức Maria biết: “Kìa bà Elisabeth,
người bà con của Trinh nữ, đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già” (Lc 1,36).
Đức Maria thấy đây lời mời gọi đi
thăm viếng người chị họ. Đi thăm viếng không phải là để thoả mãn tính tò mò
muốn biết lời sứ thần nói hư thực như thế nào, nhưng để thi hành một bổn phận
bác ái.
1.
Bổn phận bác ái đó là phục vụ người chị với những công việc tầm thường trong những ngày chị mang thai. Ở nơi Mẹ, chúng ta thấy rực lên một
tinh thần phục vụ sâu sắc, phục vụ không tính toán, không giới
hạn. Nghe tin chị mình có thai trong lúc tuổi già, Mẹ chẳng nề hà gì cũng chẳng cần phải
đợi người chị lên tiếng nhờ vả, mà trái tim tinh tế của Mẹ mách cho Mẹ biết, Mẹ
phải phục vụ và phục vụ ngay.
2.
Đức Maria đi thăm bà Elisabet để mang Chúa đến cho gia đình Dacaria. Mẹ nhận
được ơn Chúa một cách nhưng không. Mẹ không giữ lại cho riêng
mình nhưng biết chia sẻ cho người khác. Nếu việc truyền giáo là đem Chúa đến cho
người khác, thì việc Đức Maria đi thăm bà Elisabet quả thực là một chuyến thăm
truyền giáo. Mẹ trở thành người tín hữu đầu tiên của Chúa Giêsu.
3. Chúa Thánh Thần
soi sáng cho bà Elisabet biết mầu nhiệm lạ lùng và cao quí. Bà nói với Đức Maria: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và
người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc”. Lời ngợi khen của bà Elisabet
nối tiếp lời ngợi khen của sứ thần Gariel. Không phải tự bà thốt ra những lời
đó, nhưng chính Thánh Thần nói qua bà. Lời ngợi khen đó trở thành lời kinh
không bao giờ ngừng. Lời kinh đó đem lại cho mọi người niềm an ủi, sự bình an,
niềm hy vọng và ơn phần rỗi.
Dom. Duy Khang, OP.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét