Thứ Bảy sau Chúa nhật 4 Phục sinh
Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014
Tin mừng theo thánh Gioan (Ga 14,7-14)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người."
Ông Phi-líp-phê nói: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện." Đức Giê-su trả lời: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư ? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: 'Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha'? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao ? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy ; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.
Suy niệm và cầu nguyện [1]
Tiếp tục những lời thân tình của Đức Giêsu trong bầu khí bữa tiệc ly, ông Philipphê xin với Thầy: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện” (14,8). Được biết Thiên Chúa và được gặp gỡ Ngài, đó là ước muốn chính đáng của con người.
Đáp ứng ước vọng sâu xa đó, Đức Giêsu trả lời cho ông Philipphê: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (14,9). Thiên Chúa là Đấng vô biên và vô hình, nhưng Chúa Cha ở trong Đức Giêsu và Đức Giêsu ở trong Chúa Cha, cùng hiệp thông với Chúa Thánh Thần. Ba Ngôi Thiên Chúa luôn luôn hiệp nhất và yêu thương nhau. Cho nên, khi lắng nghe Lời Chúa và sống thân tình với Đức Giêsu trong đời sống cầu nguyện là con người cũng đang gặp gỡ chính Thiên Chúa. Gặp gỡ Thiên Chúa là cùng đích, là ơn gọi và là khát vọng thâm sâu nhất của con người.
Đức Giêsu luôn nhân từ, hiền hậu và gần gũi với những người đau khổ, khoan dung với những kẻ tội lỗi… thì Thiên Chúa là Cha cũng là một Thiên Chúa của tình yêu, Ngài luôn yêu thương, liên đới và đồng hành với con người, cho dẫu con người khước từ và không đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, nhưng Ngài vẫn cứ yêu thương con người. Do đó, tương quan của con người với Thiên Chúa phải là một tương quan nhân vị cha-con, tâm tình của con người với Thiên Chúa phải là lòng tin tưởng, cậy trông và phó thác của người con đối với cha mình.
Trong cuộc sống, cho dẫu người Kitô hữu có gặp biết bao khó khăn, gian nan và thử thách, thì xin cho mỗi người chúng ta biết mở lòng đón nhận tình yêu của Thiên Chúa và sống xứng đáng với Chúa hơn bằng thái độ tin tưởng, cậy trông và phó thác, hầu chúng ta cũng được gặp gỡ chính Chúa là lẽ sống và là cùng đích cho cuộc đời chúng ta.
[1] Xc. Carolo, Hạt Giống Nảy Mầm (phần mùa Phục sinh), tr. 233.
LM Dom Lưu Vũ Duy Khang, OP
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét