Thứ Hai sau Chúa nhật 4 Phục sinh
Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014
Tin mừng theo thánh Gioan (Ga 10,1-10)
Khi ấy, Đức Giêsu nói với người Do Thái rằng: "Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh ; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ." Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ.Vậy, Đức Giê-su lại nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp ; nhưng chiên đã không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào”
Suy niệm và cầu nguyện
Đức Giêsu là mục tử nhân lành. Ngài sống sát với đàn chiên, luôn hiểu biết, yêu thương và chăm sóc từng con chiên trong đàn chiên của mình. Ngài không những đưa chiên tới đồng cỏ xanh tươi và suối mát trong, mà còn sẵn sàng liều mạng sống để đối đầu với thú dữ và bảo vệ đàn chiên được sống an lành. Ngài nói với người Do Thái: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ” (10,9).
Đức Giêsu là mục tử đích thực. Ngài sống thân tình và gần gũi với đàn chiên. Ngài biết rõ và gọi tên từng con chiên. “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi” (10,27). Hơn nữa, Ngài không ngừng đi tìm những con chiên bị lạc, để đưa chúng về một đàn chiên duy nhất, để chỉ có “một đàn chiên và một chủ chiên.
Đức Giêsu rất mực yêu thương đàn chiên. Ngài cho chiên đến đồng cỏ xanh tươi và suối mát trong là Lời Chúa và Thánh Thể, để cho chiên được ăn uống no thỏa. Chính Ngài cũng là cửa để bảo vệ cho đàn chiên được an toàn và khỏi thú dữ. Ngài đã chịu khổ nạn, chịu chết, để con người được sống và sống dồi dào (x.10,10).
Xin cho mỗi người Kitô hữu chúng ta đừng bao giờ tách mình ra khỏi đàn chiên của Chúa, mà luôn liên đới mật thiết với Chúa trong công việc phục vụ và đời sống cầu nguyện, để chúng ta trở thành dấu chỉ cho sự hiệp nhất và tình yêu của Chúa.
Dom. Minh Duy
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét