ĐƯỜNG HY VỌNG 3
Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014
III. BỀN CHÍ
39. Bạo dạn không phải là phiêu lưu, bất khôn. Muốn đi cho cùng Đường hy vọng, con phải bạo dạn. Có mấy người đứng bên Chúa dưới thánh giá ?
40. Bạo dạn để thưa với Chúa tất cả những gì con muốn, con nghĩ : “Thầy ở với các con lâu nay, chưa thấy các con xin điều gì”. Bạo dạn là tin yêu như con với cha.
41. Đừng nản lòng vì thất bại. Nếu con tìm ý Chúa thật sự, thì chính sự thất bại đó là thành công. Chúa muốn vậy. Xem gương Chúa Giêsu trên thánh giá.
42. Kết quả và thành công khác nhau. Có thể không kết quả bên ngoài, nhưng được thêm kinh nghiệm, thêm khiêm tốn, thêm tin Chúa : Đó là thành công dưới mắt siêu nhiên.
43. Chỉ có một sự thất bại là không hy vọng vào Chúa. “Con đã hy vọng vào Chúa và con sẽ không hổ thẹn đến muôn đời”.
44. Đường hy vọng dài thăm thẳm. Con đừng làm “thánh lâm thời”: phong ba dồn dập, nước sơn sẽ phai nhạt và tượng thánh sẽ hiện hình quỉ.
45. Nhân đức toả hương thơm chứ không náo động.
46. Thành tín trên đường con đi. Phêrô không nộp Chúa, không cáo Chúa, nhưng Phêrô không một lời bênh Chúa: “Tôi không biết người ấy”, Phêrô muốn yên thân, khỏi bị liên luỵ. Phêrô bỏ Chúa dọc đường và tháo lui.
47. Con run sợ vì vấp ngã, khó khăn, hiểu lầm, công kích, sĩ nhục, tử hình… con quên Tin Mừng sao ? Chúa Giêsu đã chịu tất cả. Cứ theo Người, con sẽ phục sinh.
48. Mỗi sáng thức dậy, con khởi sự lại cuộc đời, hăng say và lạc quan. Dù đường đi trục trặc, con cứ đi với Chúa, như về làng Emmau. Sẽ đến đích.
49. Bền đỗ là đặc tính của các thánh, vì “Ai bền đỗ đến cùng sẽ được cứu rỗi”.
50. Dù mọi người bỏ dở cuộc hành trình, con cứ tiến ; quần chúng dễ bị lôi cuốn thì đông đảo, còn lãnh đạo sáng suốt lại hiếm hoi. Con phải có bản lãnh, đừng theo quần chúng mù quáng.
51. Giữ vững tinh thần của con, mặc dù cảm thấy rã rời và nguội lạnh ; vì mây mù sẽ qua đi, không che mãi được mặt trời. Chỉ đợi mây bay qua thôi.
52. Đừng nói: “mất hứng rồi”. Con làm vì hứng sao ? Việc Chúa đâu phải làm thơ. Làm vì yêu mến và con biết không bao giờ “mất yêu mến Chúa” cả.
53. Người trộm lành đã hạnh phúc vì hy vọng ở tình yêu Chúa, Giuđa đã khốn nạn vì thất vọng.
54. Giờ phút chán nãn nhất, thất vọng nhất của Chúa Giêsu: “Lạy Cha, sao cha bỏ con ?”, có Đức Mẹ đứng bên thánh giá; Mẹ thinh lặng nhưng tình thương mẹ đã nâng đỡ Con cho đến lúc nói: “Đã hoàn tất”.
55. Con trai bà goá thành Naim chết được khiêng đi chôn, Lazarô chết thối trong mồ, Chúa còn gọi chỗi dậy được. Con hãy hy vọng và khiêm tốn hối cải. Chúa sẽ cho con sống lại.
56. Mỗi ngày con phải bớt tự ái mà thêm bác ái. Mỗi ngày bớt tự tín mà thêm tin Chúa.
57. Nếu con không quyết tâm bền chí, đừng nói “tôi hiền”, phải nói “tôi hèn”.
58. Con cứ than thở : tôi mà được chỗ này, được cộng tác với người kia, được nắm chức vụ nọ, chắc tôi thành công rực rỡ. Hãy làm việc Chúa giao cho, ở nơi Chúa đặt để và đi thẳng. Chạy lăng xăng không đến đích đâu
59. Trong tâm hồn con, có hai con người ; Gioan và Giuđa. Bao lâu con còn bền chí phấn đấu, là dấu con theo Gioan trung thành ; giờ phút nào con hèn nhát đầu hàng, là con chọn Giuđa làm quan thầy và thắp hương tôn thờ “quan thầy phản bội” ấy.
60. Con bảo: “khó”. Đúng vậy: Theo khó, bỏ dễ. Khó mới quí. Bỏ là quỉ.
ĐHY. Phanxico NGUYỄN VĂN THUẬN.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét